中华网 china.com

诗词
拼音

满江红·唐宋诸公

唐宋诸公,谁道得、梅花亲切。
到和靖、先生诗出,古人俱拙。
写照乍分清浅水,传神初付黄昏月。
尽後来、作者斗尖新,仍重叠。
离不得,春和腊。
少不得,烟和雪。
更茅檐低亚,竹篱轻折。
何事西邻春得入,还如东阁人伤别。
总输他、树下作僧来,离言说。

mǎnjiānghóng·tángsòngzhūgōng

tángsòngzhūgōngshuídàoméihuāqīnqiè
dàojìngxiānshēngshīchūrénzhuō
xiězhàozhàfēnqīngqiǎnshuǐchuánshénchūhuánghūnyuè
jìnhòuláizuòzhědòujiānxīnréngzhòngdié
chūn
shǎoyānxuě
gèngmáoyánzhúqīngzhé
shì西línchūnháidōngrénshāngbié
zǒngshūshùxiàzuòsēngláiyánshuō

最新文章

作者介绍

相关作品